Sống đẹp cho cuộc đời tươi đẹp

Mới đây, tôi được đọc một loạt bài phóng sự điều tra về những tệ nạn xã hội mà chủ yếu là ở giới trẻ: nghiện ngập, đua xe, cướp của, giết người... Tất cả đều đúng thực hiện bởi những cá nhân chưa qua tuổi 20. Những con người ấy "sống không niềm tin” không lý tưởng, sống không hứa hẹn, không nhìn vào ngày mai để khỏi phải giữ lời, ("Bay trên những xa lộ tử thần" - Đinh Loan - Tập phóng sự điều tra "Lắc - vòng xoáy cuộc đời" - NXB Công an nhân dân - Tr.19). Lại nhớ đến câu hỏi lớn của nhà thơ Cách mạng Tố Hữu: "Ơi, sống đẹp là thế nào hỡi bạn ?" lại càng là một khái niệm trừu tượng mà mỗi người có một cách hiểu riêng. Những hành động như trên liệu có phải là "sống đẹp”? Mỗi người phải làm thế nào để "sống cho đẹp"?

Trước hết cần phải hiểu từ “sống" không phải là một khái niệm tồn tại đơn thuần. "Tồn tại nhưng phải để cho người khác biết có sự tồn tại của mình tức là phải thể hiện rằng "Tôi đang ở đây! Tôi có mặt trên cõi đời này, bằng hành động trong cuộc sống chứ không phải chỉ lặng lẽ như một cái bóng qua đêm rồi lại đến ngày". Và mỗi người chọn cho mình những cách thể hiện khác nhau hình thành lên những cách sống khác nhau: sống đẹp, sống có ích và lối sống ích kỷ, buông thả thậm chí chìm trong vòng tội lỗi. Như vậy “sống đẹp" là một lối sống tích cực mà mỗi người cần phải hướng tới. Nhưng sống thế nào mới là lối "sống đẹp”, còn là điều băn khoăn của rất nhiều người.

Đẹp không chỉ là cái đẹp hình thức

“Đẹp” không phải chỉ là cái đẹp hình thức. Cái "đẹp" thể hiện từ những hành động cư xử nhỏ nhất trong cuộc sống đến nghị lực vươn lên trong mỗi con người. "Sống đẹp" trước hết phải xuất phát từ lòng nhân ái, từ chính tình yêu trong trái tim để từ đó mà sống hết mình vì người khác, để bao dung, thứ tha ... Xuất phát từ tình yêu thương nên bất cứ hành động nào dù là nhỏ nhất cũng đầy sự quan tâm, chia sẻ giữa những con người. Một sáng đến trường, bạn không sợ muộn học mà dừng lại giúp một cụ già qua đường. Mỗi ngày dành dụm tiền để ủng hộ quỹ "Vì người nghèo". Những hành động ấy dù nhỏ nhặt nhưng đều là những nghĩa cử cao đẹp.

Lại nhớ đến hơn 30 năm trước đây, người con gái Hà Nội Đặng Thùy Trâm xung phong vào chiến trường Quảng Trị gian khổ bản thân chịu những thiệt thòi nhưng chị vẫn dành một tình thương bao la cho những người quanh chị. Bất lực trước một ca mổ, chị đau đớn, lo lắng cho người em nuôi giờ này đang đè nặng tang tóc, đêm chị mất ngủ.

Tất cả những điều ấy đều xuất phát từ lòng yêu thương trong trái tim chị! Để chính từ những lo lắng, đớn đau ấy dân tộc Việt Nam có một người con anh dũng, kiên cường tận tụy làm người. Đó là chuyện của 30 năm trước, còn giờ đây có biết bao người ngày đêm nhen lên ngọn lửa tình yêu thương trên cõi đời này. Một nhà giáo già ngày ngày đạp xe khắp chốn bán những bức hình cụ Rùa Hồ Gươm mà thầy vô tình chụp được để lấy tiền góp vào quỹ "Vì người nghèo". Bao nhà hảo tâm, bao con người có mỗi năm lại lắng lòng mình nhớ đến những người còn trong đói khổ bần cùng.

Cuộc sống không có con đường cùng

Cuộc sống muôn màu muôn vẻ tạo nên muôn nghìn gương mặt con người khác nhau: có người tốt, kẻ xấu, có những người từng gây ra tội ác. Nhưng không có ai chưa từng sai lầm. Dẫu có lầm lạc bước vào ngõ cụt vẫn có thể quay đầu lại. Chúng ta vẫn luôn dang tay chờ đón một con người mới ở những người từng mắc tội. Mỗi dịp lễ lớn, không chỉ những người ngoài khung sắt nhà lao mới náo nức chờ đợi mà những người ở trong cũng vui mừng vì mỗi dịp ấy họ lại có cơ hội được ân xá, được trở về với người thân, bè bạn. Chào đón họ bằng lòng bao dung tha thứ, tin vào một sự thay đổi ở họ đó cũng là "sống đẹp". Chính nhờ có lòng yêu thương mà không ít người tìm lại được chính mình. Có một nhà thơ với bút danh "Hoàn Lương" từng nửa đời làm tướng cướp trên những chuyến tàu Đà Nẵng - Nha Trang, làm đại gia buôn lậu xảo quyệt, thi nhân ấy tên là "Nguyễn Đức Tân" (Đông Mỹ - Thanh Trì - Hà Nội). Nửa đời làm việc thất đức nhưng trong trại giam được nghe lời khuyên nhủ tâm tình của giám thị, như người tỉnh cơn mê anh tâm sự:

“Đêm đêm nghe tiếng vọng vang
Tiếng ngoài xã hội rộn ràng trong đêm
Đã buồn lại thấy buồn thêm
Khát thèm cuộc sống ấm êm ngoài đời”

Và cuộc đời của tên tướng cướp ấy rẽ sang một ngả khác khi mãn hạn tù, anh trở thành một nhà thơ, một thành viên của đội Công an xã. Khi được hỏi làm thế nào mà cá sự thay đổi lớn trong anh như vậy, tướng cướp, thi nhân ấy trả lời nhờ có sự bao dung, tình yêu của người vợ hiền và của tất cả mọi người.

Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từng viết "Sống trên đời cần có một tấm lòng. Để làm gì em biết không? Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi…". Gió sẽ cuốn những tấm lòng thảo thơm gieo tình yêu khắp muôn nơi, mang lại ánh sáng cho miền đất tăm tối, mang lại hạnh phúc cho những người cùng khổ. Mỗi chúng ta, hãy gửi theo gió tấm lòng mình để cứu giúp bao người và để chính chúng ta là những con người có lối "sống đẹp”.

“Cuộc sống không có con đường cùng - chỉ có những ranh giới, điều cốt yếu là phải làm sao để vượt qua được những ranh giới ấy” (Nguyễn Khải). Cuộc sống luôn chứa đựng những thử thách, và không ai là không vấp ngã một lần. Vậy nhưng sau cú ngã đau đớn ấy, bạn làm gì mới là điều đáng nói. Trong đầu tôi cứ thể hiện lên hình ảnh con lật đật nhỏ bé miệng luân nở nụ cười và lần nào vấp ngã cũng bật dậy, trên môi vẫn là nụ cười lạc quan. Đã bao giờ bạn được như con búp bê ấy, kiên cường và nghị lực?... Đọc Đặng Thùy Trâm, những dòng tâm sự của chị, từng câu từng chữ bao giờ cũng tràn ngập một lòng ham sống phi thường. "Đời phải trải qua giông tố nhưng chớ cúi đầu trước giông tố ". Câu nói tâm đắc ấy của chị, giờ đây, mỗi chúng ta cũng phải lấy đó làm châm ngôn sống cho cuộc sống của mình.

Tôi được nghe thầy dậy Hóa kể câu chuyện về người học trò cũ của thầy. Anh là một học sinh chăm ngoan, học giỏi, luôn nằm trong nhóm đầu. Vậy nhưng trong kỳ thi Đại học quan trọng anh lại trượt điều tưởng như không thể đã xảy ra. Đau buồn, thất vọng về chính mình, cuộc sống của một thanh niên 18 tuổi lúc ấy chỉ toàn một màu đen khi bao hứa hẹn tương lai, kỳ vọng của gia đình, thầy cô đều sụp đổ. Không chịu giam mình trong màn đêm, anh tự mình thắp lên ngọn nến niềm tin và tiếp tục học tập hết mình. Anh đã đỗ vào năm sau với một số điểm cao. Dù so với bạn bè, anh là người đến sau nhưng anh lại là người đạt được chiến thắng lớn nhất: Chiến thắng chính mình, cuộc sống với những ranh giới của nó luôn bao quanh bạn. Nếu không có nghị lực làm sao bạn có thể đi hết được con đường của riêng mình ? Từ số 1 đến số 0 chỉ trong gang tấc nhưng khoảng cách từ số 0 đến số 1 trên trục đời là cả một quá trình mà nếu không có niềm tin, nghị lực, bạn sẽ mãi chỉ là con số 0 mà thôi. Hãy là một người bộ hành với đôi chân dẻo dai sẵn sàng đạp lèn mọi chông gai để bước đi: "Chặng đường nào trải bước trên hoa hồng, bàn chân cũng thấm đau vô vàn những mũi gai” - Lời bài hát của ban nhạc tôi yêu thích cứ văng vẳng bên tai. Bàn chân có thể sẽ chảy máu vì gai nhọn nhưng đừng ngồi xuống rên xiết, hãy để máu ấy thấm lên những cánh hồng đỏ thắm trên bước đường vinh quang của bạn! Làm được như vậy tức là bạn đang "sống đẹp", sống và luôn giữ cho mình một niềm tin vào ngày mai, luôn có một nghị lực vươn lên hướng đến ánh mặt trời.

Tôi từng đọc một bài thơ nghe qua tưởng chỉ là thơ vui nhưng lại mang một ý nghĩa sâu sắc:

"Khi anh sinh ra
Mọi người đều cười
Riêng anh thì khóc tu tu
Hãy sống sao để khi chết đi
Mọi người đều khóc
Còn môi anh thì nở nụ cười”

Bạn và tôi, hãy tự chiêm nghiệm cho mình lối sống đẹp để khi ở cuối con đường, chúng ta đều mỉm cười mãn nguyện!


Nguồn: Đại Học Giao Thông Vận Tải.

Kỹ năng dành cho lãnh đạo

Để trở thành một người chủ, một giám đốc tài ba, một quản lý giỏi..đòi hỏi bạn phải có kỹ năng lãnh đạo, đó cũng là một nghệ thuật, một nhiệm vụ chứ không đơn giản là chức vụ hay một cái ghế. Trên con đường chinh phục ước mơ và những điều lớn lao, bạn không thể không học những kỹ năng cần thiết. Một trong số đó là kỹ năng lãnh đạo. 
 
Nhà lãnh đạo cần có những phẩm chất sau:

- Khả năng gây ảnh hưởng đến người khác.
- Khả năng khơi dậy sự tự tin.
- Tính kiên định
- Tính đáng tin cậy.
- Lòng chính trực.
- Một quá trình phấn đấu và thành công.
- Công bằng.
- Biết lắng nghe.
- Nhất quán.
- Quan tâm chân thành đến người khác.
- Bộc lộ sự tin tưởng vào tập thể.
- Đánh giá công trạng đúng người.
- Sát cánh bên tập thể.
- Cung cấp thông tin kịp thời cho tập thể.
kỹ năng lãnh đạoLãnh đạo là người giữ linh hồn, truyền cảm hứng và dẫn dắt tập thể đi lên

Hầu hết những phẩm chất trên đều có thể học được hay rèn luyện được, ngoại trừ tính kiên định và quan tâm đến người xung quanh một cách chân thành.
Hai phẩm chất này là điều kiện tiên quyết của một nhà lãnh đạo.
Bạn ắt sẽ ngạc nhiên khi biết rằng một số phẩm chất khác như tính đáng tin cậy và tính chính trực có thể học được. Có lẽ bạn sẽ không tin điều này. Hơn nữa là ít có trường lớp nào dạy chúng ta "tính công bằng" và "tính nhất quán". Những phẩm chất này được xem như là tính cách của mỗi người, chẳng hạn như bạn được xem là người đáng tin cậy hoặc không đáng tin cậy.
Tuy nhiên chúng ta cần xem xét vấn đề ở nhiều khía cạnh khác. Thông thường, chỉ đến lúc ở vào một tình huống nào đó thì những phẩm chất trên mới bộc lộ ra. Rất nhiều người vẫn tỏ ra không tin rằng những "phẩm chất cá nhân" này có thể học được, hoặc rèn luyện được.

Kỹ năng lãnh đạo có thể học được?

A - Sự tin cậy Người đáng tin cậy là người mà người khác có thể tin tưởng được.
Họ là người mà lời nói và việc làm lúc nào cũng đi đôi với nhau. Một người lãnh đạo đáng tin cậy sẽ giữ đúng lời khi hứa khen thưởng cho tập thể, luôn ở cạnh nhân viên khi nhân viên cần.
Một người trở nên đáng tin cậy khi họ biết người khác kỳ vọng điều đó ở họ.
B - Chính trực: là sự trung thực và ngay thẳng, đó còn là sự tôn trọng những quy tắc đạo đức. Một người lãnh đạo chính trực là người không gian lận và luôn đi theo lý tưởng của họ. Nếu phải chọn ra một phẩm chất của người lãnh đạo mà mọi người quý trọng thì đó chính là tính chính trực.
Để được tập thể quý trọng, bạn cần phải trung thực với họ và cho họ thấy rằng bạn luôn quan tâm đến lý tưởng nào đó.
C - Công bằng: Để cư xử công bằng, bạn cần phải công tâm và không thiên vị trong cách cư xử với người khác.
Sự bất công luôn là nguyên nhân dẫn đến sự bất bình trong nội bộ. Khó mà có thể công bằng trong việc cư xử với tất cả mọi người.
Ít ai trong chúng ta lúc nào cũng công bằng. Điều mà người khác có thể mong đợi là bạn sẽ cố gắng để cư xử một cách công bằng nhất.
D - Tính nhất quán: Ở một khía cạnh nào đó, tính nhất quán rất gần với tính chính trực. Điều này có nghĩa là không dao động, không thay đổi, giữ vững lập trường của bạn trước mọi hoàn cảnh.
Ở góc độ quản lý, tính nhất quán liên quan chặt chẽ với việc ra quyết định. Một người có khuynh hướng hay dao động trước những quan điểm và ý kiến khác nhau thì khó có thể học cách trở nên nhất quán được.
Ra quyết định là quá trình:
1. Xác định vấn đề.
2. Thu thập thông tin.
3. Đưa ra các giải pháp.
4. Chọn giải pháp tối ưu.
5. Thực thi quyết định
6. Đánh giá kết quả.
Những người không nhất quán thường tỏ ra lúng túng ở bước 4 và 5. Thông thường là do họ đã không dành đủ thời gian và nỗ lực cho bước 1 và 2.
Để có thể nhất quán khi ra quyết định, bạn cần phải nắm thật rõ vấn đề, thu thập thông tin và ý kiến trước khi ra quyết định.
Nói tóm lại, chúng ta đã xác định được một số phẩm chất của một người lãnh đạo, và chỉ ra được rằng chúng ta có thể học hoặc rèn luyện được tất cả hay gần như tất cả những phẩm chất này.

(Theo Business Edge)

Tình dục và thương mại

Có thí nghiệm rất thú vị: một người lãnh đạo hơn 30000 nhân viên bán hàng đã phát hiện ra một điều kỳ lạ là những người làm việc tốt nhất chính là những người có khả năng tình dục phát triển mạnh. Giải thích điều này không khó. Một yếu tố cá nhân mà ta thường gọi là hấp dẫn hay quyến rũ không phải là cái gì khác mà chính là dục năng. Những người có bản tính sinh lý phát triển thường rất hấp dẫn, họ tách biệt hẳn so với những người khác.
tinh-duc-va-thuong-maiTình dục có lợi ích gì cho việc bán hàng
Ai hiểu được sức mạnh kỳ lạ này, biết cách phát triển và hoàn thiện nó, sẽ chiếm ưu thế rất lớn so với những người khác. Năng lượng này được truyền cho những người mà bạn tiếp xúc thông qua các phương tiện sau:
Bắt tay. Chỉ cần chạm tay trong giây lát cũng đủ để biết rằng có quyến rũ hay không.
Giọng nói. Sự quyến rũ hoặc dục năng tiếp cho giọng nói một loại âm thanh đặc biệt, khiến nó trở thành du dương và êm ái.
Phong thái và dáng đi. Những người sinh lý phát triển đi lại nhẹ nhàng, uyển chuyển và đơn giản.
Ý nghĩ rung động. Những người sinh lý phát triển có cảm xúc tính dục thấm vào từng ý nghĩ và dù vô tình hay hữu ý đều có ảnh hưởng đến những người xung quanh.
Diện mạo. Những người sinh lý phát triển thường rất chú ý đến vẻ ngoài của mình. Họ lựa chọn quần áo rất kỹ để tôn những thế mạnh tự nhiên của mình.
Khi nhân viên bán hàng vào làm việc, việc đầu tiên của các quản trị kinh doanh là đánh giá vẻ hấp dẫn của họ, cho đây là điều kiện quan trọng nhất trong công việc. Ở những người ức chế hoặc kém dục năng, họ không khi nào và không vì lẽ gì hưng phấn được, và vì thế họ không thể truyền hưng phấn cho người khác được. Mà sự năng động, hưng phấn là một trong những phẩm chất cần thiết của nhân viên bán hàng, dù là buôn bán gì đi chăng nữa.
Những người truyền giáo, hùng biện, luật sư (cũng giống như nhân viên bán hàng) nếu thiếu dục năng thì hay nực cười, và càng cố tác động đến những người xung quanh bao nhiêu, họ càng nực cười bấy nhiêu. Cũng đừng quên rằng phần lớn mọi người chỉ có thể ảnh hưởng chút nào đến người khác khi họ trực tiếp đến với tình cảm con người, và bạn sẽ hiểu hết tầm quan trọng của dục năng trong lĩnh vực thương mại. Bạn sẽ hiểu tại sao bản năng tính dục phải sẵn có trong các nhân viên bán hàng và các thương nhân nói chung. Nhân viên bán hàng với tài năng bẩm sinh sẽ trở thành nghệ nhân trong công việc của mình nếu họ biết cách biến đổi và thăng hoa dục năng của mình thành hưng phấn! Không quan trọng họ là điều này là có ý thức hay vô ý thức. Từ đây có thể rút ra những kết luận thực tiễn và hữu ích. Nhân viên bán hàng biết chuyển đối tượng đam mê của mình từ lĩnh vực tình dục sang người mua với sự phấn khích cũng như khi anh ta làm tình, cụ thể như trong khi anh ta sôi sục những tình cảm tinh tế và sâu sắc, sẽ nắm được nghệ thuật thăng dục bất kể là anh ta có biết điều đó hay không. Đa phần các trường hợp diễn ra như vậy, bởi vì nhiều người không hề biết gì về việc họ biến đổi năng lượng tính dục, và làm việc này như thế nào thì họ lại càng không biết tới.
Việc biến đổi năng lượng tính dục đòi hỏi phải có sức mạnh ý chí lớn hơn nhiều so với cái mà sự tầm thường, kém cỏi có thể làm được, vì thế nó hay thất bại. Nhưng những người hiểu được sự khó khăn và phức tạp của những nỗ lực ý chí cần có để thăng dục, sẽ có lối thoát: dần dần, từng bước rèn luyện cho mình khả năng đó. Mặc dù phải nỗ lực rất lớn, sự tưởng thưởng sẽ rộng rãi bù đắp tất cả những mất mát của bạn, kể cả những mất mát về tinh thần.
(Suy nghĩ và làm giàu - Napoleon Hill)

Sợ thất bại

Nỗi sợ thất bại, sợ bị từ chối, phản đối hay sợ xấu hổ chắc chắn sẽ làm hầu hết mọi người tê liệt và mất hết nhuệ khí ngay ở bước "khởi đầu nan". Trong một khóa đào tạo, tôi gặp một người không bao giờ dám đặt ra bất cứ mục tiêu nào, chỉ vì cô sợ đến ghê người khi nghĩ đến cảnh mình thất bại và không đạt được điều mà cô hướng đến trong tâm tưởng. Sâu thẳm trong lòng cô tự nhủ, nếu mình không mong đời gì hết thì mình đâu có thất bại.
that-baiThất bại thì phải rút kinh nghiệm và đứng lên làm lại
Bốn mươi năm về trước, mẹ tôi cũng làm một điều tương tự như vậy khi bà tham dự kỳ thi tốt nghiệp trung học cấp cơ sở. Bà đinh ninh rằng mình sẽ thi rớt môn toán (môn mà bà rất ghét), thế là bà quyết định thà không dự thi còn hơn mang điểm xấu về nhà!
Nghe có vẻ rất ngớ ngẩn, nhưng trong thực tế có nhiều người làm như vậy đấy. Họ một mực tin rằng, tốt hơn hết là đừng đề ra một ngưỡng phấn đấu nào cả, để họ khỏi thất vọng về bản thân.
Điều này có nghĩa là những người liên tục đề ra mục tiêu cho mình không sợ thất bại chăng? Tôi không nghĩ như vậy. Tôi cho rằng hết thảy mọi người trên đời ai cũng không thích và sợ bị thất bại, trong đó có cả tôi nữa. Vậy thì điều gì mang lại cho họ sự can đảm dám đưa ra những mục tiêu xa vời và phấn đấu vươn tới cho bằng được? Vấn đề là ở chỗ những người ấy có cách định nghĩa riêng về thất bại.
Bạn không cách nào thất bại được, trừ phi bạn bỏ cuộc không làm nữa thôi
Người duy nhất có thể khẳng định bạn thất bại và làm cho bạn cảm thấy tồi tệ là...chính bạn. Phải, đấy chính là cách mà nhiều người thường tự bắn vào chân mình. Tại thời điểm họ không đạt được điều họ muốn, thậm chí ngay trong cố gắng đầu tiên, họ bụng bảo dạ rằng, thế là mình đã thất bại và cảm thấy không còn chỗ nào mà chui đầu vào trốn nữa. Chính nỗi đau này đã ngăn cản họ - đại đa số mọi người - không dám đưa ra những vạch mức quá cao và chấp nhận thách thức, rủi ro.
Những người luôn đưa ra ngưỡng phấn đấu và quyết tâm thực hiện thường có định nghĩa khác về sự thất bại. Họ tin rằng không đạt được mục tiêu không có nghĩa là thất bại, đó chỉ là thông tin phản hồi từ cuộc sống. Họ không cảm thấy xấu hổ gì về chuyện đó. Họ tin rằng họ chỉ thật sự thất bại khi họ bỏ cuộc mà thôi. Chừng nào họ còn tiếp tục phấn đấu và cố gắng không bỏ cuộc thì chừng ấy họ vẫn chưa thất bại. Niềm tin mạnh mẽ là động lực giúp họ đạt được bất cứ điều gì, vì bản thân họ là người quyết định (nếu buộc phải như thế) khi nào thì bỏ cuộc.
Bạn cũng có thể làm vậy với chính mình. Tôi muốn hỏi bạn câu này: "Bạn sẽ làm gì nếu bạn biết mình không bao giờ thất bại?". Thế nào bạn cũng sẽ bật dậy và đi làm những việc bạn chưa bao giờ dám làm, đúng không? Tôi tin chắc là vậy.
Thế sao bây giờ bạn không bắt tay vào thực hiện những điều đó? Rốt cuộc, bạn không cách nào thất bại được, trừ phi bạn bỏ cuộc không làm nữa thôi. Chính động lực này đã giúp tôi làm được những điều không tưởng.
Và tôi có thành công trong tất cả mọi việc không? Tất nhiên là không, nhưng những mục tiêu cao vời này đã thúc đẩy tôi mạnh mẽ đến mức tôi đã đạt được nhiều thành quả tốt đẹp từ việc cố gắng không ngừng nghỉ để vươn tới thành công.
(Làm chủ tư duy thay đổi vận mệnh - Adam Khoo)

10 sai lầm của nhà lãnh đạo

Nghiên cứu những sai lầm phổ biến nhất của những lãnh đạo hay gặp thất bại cũng rất quan trọng. Bởi vì, biết được những điều không nên làm để còn tránh né hoặc hạn chế.
sai-lam-cua-lanh-daoSai lầm của lãnh đạo có thễ đưa doanh nghiệp đến kết cục đáng buồn
1. Không có khả năng theo sát mọi chi tiết. Người lãnh đạo uy tín phải biết cách nhận ra tất cả những điều nhỏ nhặt nhất. Anh ta không bao giờ được bỏ qua các vấn đề mới nảy sinh với lý do bận rộn. Nếu một người, dù lãnh đạo hay người thừa hành bình thường, tuyên bố là anh ta quá bận và không thể thay đổi kế hoạch của mình vì những tình huống bất ngờ nào đó, thì chính anh ta đã ký tên công nhận sự bất lực của mình. Tất nhiên, điều này đòi hỏi người lãnh đạo phải biết sử dụng những người phó giúp việc của mình.
2. Không sẵn sàng thay thế người khác. Nếu tình hình đòi hỏi thì những người lãnh đạo thực sự tài ba lúc nào cũng phải sẵn sàng lãnh công việc mà anh ta đã giao cho người khác. Những người lãnh đạo có khiếu đều nắm được chân lý: có tóc để cho người ta nắm.
3. Có kiến thức nhưng chưa sử dụng vào công việc đã đòi được tưởng thưởng. Trên thế giới người ta trả tiền không phải vì bạn có kiến thức, mà vì bạn biết làm những điều gì đó hoặc thuyết phục người khác làm việc đó.
4. Sợ người thừa hành cạnh tranh với mình. Người lãnh đạo nào sợ nhân viên chiếm chỗ của mình, thì điều đó sớm hay muộn gì cũng sẽ xảy ra. Người lãnh đạo tài năng không giấu giếm bất cứ chi tiết nào trong công việc của mình với người mà anh ta có thể giao quyền, tự nguyện và có ý thức. Có như vậy anh ta mới tự hoàn thiện được mình và sẵn sàng làm việc tại bất cứ nơi nào, tự mình kiểm soát được những sự việc hoàn toàn khác nhau. Người đem lại cho người khác khả năng kiếm được tiền cũng thường thu được nhiều lợi lộc hơn - đó là một chân lý. Người lãnh đạo có trình độ thành thạo công việc của mình và tỏa ra sự hấp dẫn cá nhân, thì có thể ảnh hưởng lớn đến hiệu quả làm việc của người khác và giúp họ phục vụ công ty hữu ích và có giá trị hơn.
Lãnh đạo thiếu trí tưởng tượng sẽ bất lực trước những tình huống bất ngờ
5. Thiếu trí tưởng tượng. Nếu người lãnh đạo thiếu trí tưởng tượng thì anh ta sẽ bất lực trước những tình huống bất ngờ và không có kế hoạch rõ ràng, vì thế hiệu quả lãnh đạo của anh ta sẽ rất thấp.
6. Ích kỷ. Người lãnh đạo, giành về mình toàn bộ vinh quang từ công việc đã hoàn thành, phải biết rằng nhân viên của mình có thể bất bình. Người lãnh đạo thông minh bao giờ cũng chia sẻ vinh quang. Anh ta phải chú trọng để tất cả những người thực sự xứng đáng đều được hưởng vinh dự. Bởi vì anh ta cần biết rằng phần đông mọi người sẽ làm việc tốt hơn nếu như họ không đơn thuần làm việc vì tiền.
7. Không biết tự kiềm chế. Nhân viên không thể kính trọng một người lãnh đạo không biết kiềm chế ý nghĩ và điểm yếu của mình. Ngoài ra, sự thiếu kiềm chế của lãnh đạo sẽ làm cho những người không đủ sức đương đầu sẽ bị hút cạn sức lực và tính chịu đựng.
8. Sự phản trắc. Lẽ ra cần phải bắt đầu liệt kê các sai lầm trong lãnh đạo chính từ điểm này. Người lãnh đạo không thực hiện đúng cam kết với nhân viên thì dù địa vị có cao hơn cũng không thể giữ được vai trò thủ lĩnh của mình. Với người phản trắc, người ta sẽ không còn hỏi đến nữa và có thái độ khinh thường, và tất nhiên anh ta đáng chịu điều đó. Không trung thành với lời nói và việc làm là một trong những nguyên nhân thất bại phổ biến nhất ở bất cứ lĩnh vực hoạt động nào.
9. Độc đoán trong lãnh đạo. Người lãnh đạo có trình độ thì bản thân phải không biết sợ, và không được gây sự sợ hãi cho nhân viên cấp dưới. Người lãnh đạo cố dùng uy tín của mình để gây sức ép với cấp dưới thì rất dễ nghiêng sang bạo lực. Một thủ lĩnh thực sự không cần phải quảng cáo ưu thế của mình. Anh ta đạt được điều đó bằng cách khác: thể hiện sự hiểu biết, thông cảm, trung thực và công minh, nắm vững công việc.
10. Chạy theo danh hiệu. Người lãnh đạo uy tín không cần phải có danh hiệu mới được nhân viên dưới quyền tôn trọng. Người vênh vang về danh hiệu của mình thường không đủ sức đưa ra được điều gì khác. Tính huênh hoang và phô trương là không phù hợp với các phẩm chắt công việc của một người.
Đây là những sai lầm chung nhất, phổ biến nhất trong công tác lãnh đạo. Bất cứ sai lầm nào cũng có thể đưa doanh nghiệp của bạn đến kết cục đáng buồn. Nếu bạn vươn lên công tác lãnh đạo và cho rằng mình không có khuyết tật thì hãy nghiên cứu kỹ danh sách đó một lần nữa.
(Suy nghĩ và làm giàu - Napoleon Hill)

Làm giàu có thể học được???

Khát vọng làm giàu, tạo ra nhiều của cải vật chất, đem lại sự thịnh vượng cho bản thân và cho xã hội là khát vọng hàng ngàn đời nay của loài người. Tuy nhiên, từ khát vọng đến thực tế là một hành trình rất dài và không phải ai cũng đi đến đích.
hoc-lam-giau
Làm giàu có thể học được?
Dân gian Việt Nam có câu: “Con vua thì lại làm vua, con sãi ở chùa lại quét lá đa”, chúng ta có thể hiểu ra với nghĩa rộng là con cái thường nối nghiệp cha mẹ và kinh doanh cũng không nằm ngoài quy luật đó. Chính vì vậy có một thực tế rằng ai cũng muốn nâng cao đời sống vật chất của mình, ai cũng biết ”phi thương bất phú”, nhưng hầu như chỉ có những người có ông bà, cha mẹ đã từng buôn bán, kinh doanh mới trở thành những doanh nhân.
Có bao giờ bạn tự đặt câu hỏi: Tại sao con cái lại thường nối nghiệp cha mẹ không? Hay coi đó là một việc hiển nhiên? Xin thưa nó không hiển nhiên chút nào. Nghề nghiệp là một phần không nhỏ cấu thành chính con người và cuộc sống của chúng ta, bố mẹ chúng ta có thể không đem công việc về nhà, nhưng con người, cách ứng xử của họ với thế giới bên ngoài và cả những vấn đề nội tâm bên trong bị ảnh hưởng không nhỏ bởi chính công việc mà họ đang làm. Vô tình họ đã nuôi dạy con cái họ trong một môi trường phản ánh nghề nghiệp mà họ đang theo đuổi. Khi trưởng thành, đối mặt với việc chọn nghề nghiệp, theo bản năng con người sẽ chọn việc gần gũi với mình nhất và việc họ chọn lại nghề của bố mẹ họ cũng là điều rất dễ hiểu. Và thực tế cho thấy, xác xuất thành công của những doanh nhân có bố mẹ làm kinh doanh cao hơn những người khác rất nhiều.
Thêm một câu hỏi nữa, thời xưa quy luật này gần như đúng 100%, con bác nông dân sẽ trở thành nông dân, con ông thầy đồ lại làm thầy đồ, con ông lang bốc thuốc lại trở thành ông lang bốc thuốc…nhưng tại sao ngày nay xác xuất này giảm đi rất nhiều. Câu trả lời cũng rất đơn giản, xã hội ngày càng mở, con người có thể tiếp cận các nguồn thông tin dễ dàng hơn và đặc biệt rất nhiều nghề nghiệp đã được con người đúc kết lại thành giáo trình và giảng dạy trong các trường học nghề, trường đại học. Vậy là một nghề nghiệp nào đó không còn là đặc thù của một ai đó, một dòng họ nào đó nữa mà nó trở thành kiến thức chung của toàn nhân loại.
Câu hỏi tiếp theo, tại sao những ngành như bác sĩ, giáo viên, kỹ sư chuyên ngành… đều đã có trường dạy từ rất lâu, nhưng các trường dạy làm giàu thì xuất hiện rất muộn và hiện mới phát triển ở các nước phương Tây. Phải chằng học làm giàu khó hơn các ngành khác? Câu trả lời là học làm giàu không khó, thậm chí dễ hơn học làm bác sĩ, kỹ sư… nhưng làm giàu là một ngành tổng hợp rất nhiều loại kiến thức khác nhau, nó là một dạng khoa học về con người, nên khó đúc kết. Khoa học học làm giàu phải chờ đến khi các ngành học liên quan phát triển đến một mức độ nào đó mới đủ chín để hình thành. Hơn nữa, mặc dù kiến thức học làm giàu không khó, điểm khó nằm ở chỗ vận dụng và vượt qua những rào cản tâm lý để thực hiện những điều học được như thế nào, nên ngành giáo dục cũng phải có những bước đột phá đưa ra những phương pháp giáo dục hoàn toàn mới. Ngoài ra, còn một yếu tố nữa đã làm cho ngành học làm giàu chậm phát triển, có lẽ do vật chất có sức hấp dẫn quá lớn, nên những người nắm được quy luật kiếm tiền thường không muốn chia sẻ rộng rãi.
Quay trở lại vấn đề tại sao xác xuất thành công của những doanh nhân có bố mẹ làm kinh doanh lại cao hơn những người khác, đơn giản vì họ đã trải qua trường học làm giàu mà giảng viên chính là cha mẹ họ. Rất may mắn cho chúng ta, trên thế giới hiện có rất nhiều tỷ phú như Donald Trump, Anthony Robbins, T.Harv Eker, Robert Kiyosaki,.. sẵn sàng chia sẻ những kinh nghiệm làm giàu của họ và dựa trên các kiến thức đó có rất nhiều các trung tâm dạy làm giàu với phương pháp đào tạo hoàn toàn mới mẻ đã thu hút hàng triệu người tham gia, tìm kiếm và tạo dụng cho mình cuộc sống đẹp hơn, giàu có hơn và ý nghĩa hơn.